Đêm qua, đã có lúc giá vàng tăng vọt lên mức cao nhất trong vòng 2 tuần qua nhưng mức giá này không giữ được lâu. Thời điểm 8h45 sáng nay ngày 13/9 theo giờ Việt Nam, giá vàng thế giới đứng ở mức 1.721 USD/ounce, tăng 5 USD/ounce so với cùng giờ sáng qua. Giá vàng hôm nay đang diễn biến tương tự với hôm qua, vọt tăng lên cao rồi quay đầu lao dốc. buffet Đạ Tẻ 109k/ người ( mới lên 10k do giá thực phẩm tăng cao ) , đầy đủ các món và nhất là hải sản rất tươi ngon, mình cũng ko hiểu sao quán lời dc nữa ( quán mở dc 3 năm rồi ), lần nào lấy đồ ăn mình cũng thấy áy náy vì biết chắc là gặp đám xe đạp này thì Từ người vô danh lên đỉnh cao thế giới. "Thành tích của Nguyễn Hà Thanh thể hiện rõ sự nỗ lực tuyệt vời và cũng thêm một lần nữa khẳng định lại trình độ của Thanh ở đấu trường lớn. Thành công này của Thanh là kết quả cả quá trình phấn đấu, nỗ lực, bền Vào ngày 5/10, lãi suất các kỳ hạn 1, 2 tuần đã tăng gấp cả chục lần. Tuy nhiên, sau khi leo lên đỉnh 10 năm, chỉ 1 ngày sau đó, lãi suất cho vay qua đêm đã nhanh chóng đi xuống. Cụ thể, ngày 6/10, NHNN điều chỉnh giảm lãi suất VND trên thị trường liên ngân hàng từ 0,07-0,68 điểm % so với phiên liền trước ở các kỳ hạn ngắn. Đường đi lên càng ngày càng khó khăn, gai góc. Sống núi càng lên cao càng hẹp dần, một bên là vách dựng đứng, một bên hun hút rừng già đậm đặc sương mù không thể vượt qua trong điều kiện thời tiết đó. Rồi tới một đỉnh bằng phẳng độ cao 2100m, trúc mọc lút đầu. Chainlink (LINK) đang một lần nữa áp sát mức đỉnh kỷ lục của mình, sau khi đồng altcoin này bùng nổ vào tối qua, với mức tăng được ghi nhận lên đến 11%. LINK có mức đỉnh kỷ lục là 5,1 USD vào tháng 07 năm 2019 trước khi lao dốc về 1,35 USD ngay trong ngày thứ Năm đen tối kj9v3. Tên gốc Trọng đăng điên phongThể loại Điềm văn, trọng sinh, hiện đại, giải trí, chủ công, hỗ sủng, mạn Beta Ngân MiêuCâu chuyện bắt đầu từ việc minh tinh Tần Dục lại làm mất hình tượng bản thân vì bê bối quấn thân, nghiệp diễn ngày càng xuống dốc, sau khi gặp phải đả kích liên tiếp, hắn bất ngờ bỏ rồi Tần Dục không chỉ trở thành cô hồn dã quỷ, còn phát hiện ra chân tướng đằng sau những bê bối và cái chết của mình. Tại thời khắc hắn nghĩ mình sắp hồn phi phách tán, hắn lại may mắn được trọng sinh, hơn nữa bất thiên bất ỷ* công bằng, sống lại đúng thời khắc hắn sứt đầu mẻ trán làm lại từ này, hắn nên làm gì để hóa giải nguy cơ, lần nữa lên lại đỉnh cao?Chú thích1. Chủ công, công thụ sủng nhau, 1v12. Tần Dục x Lục Giác3. Mạn nhiệt văn, có báo thù nhưng không phải là trọng điểm, trọng điểm chính là tiêu đề + tú ân ái, nói chung chính là ngọtTần tiểu công Yêu em chính là moah moah moah╭╯ε╰╮.Lục tiểu thụ *>_﹏<.Tần tiểu công Yêu em nhất định phải ba ba tiểu thụ ∑っ °Д °;っTrọng sinh trở về Tần Dục lần thứ hai đứng ở vị trí thần tượng đỉnh cao, vừa xuất hiện tất sẽ là đầu đề, trong vòng giải trí vô số ngôi sao nhóm nhỏ đều muốn ôm đùi hắn, cọ tin tức nâng cao nhiệt độ, nhưng mà Tần Dục chỉ cho phép Lục Giác của mình hâm mộ của Tần dục ╯’ – ╯︵ ┻━ Tại sao bên cạnh người em yêu luôn có người ấy chứ! Em muốn biểu Giác an tĩnh ┬─┬ ノ – ノTần Dục Tấm ảnh chụp chung này chả thể hiện được dù chỉ 1/10 suất khí của chính Tần Dục, Lục Giác ┃ Vai phụ Tần Phương Vĩ, Thẩm Diệu Dương, … Tốt, Nói Em ĐóTác giả Tam Thập Tửu Thể loại Đam Mỹ, Truyện Sắc Nguồn Tên Hán Việt《 thuyết hảo …[ĐAM MỸ] HÀO MÔN BĨ THIẾU-Edit Strangers Ex -Beta Strangers Ex -Tác Giả Tháng Chín Sơ Ngũ -Thế Loại Đam Mỹ, Trọng Sinh, … Tên gốc Trọng đăng điên phongThể loại Điềm văn, trọng sinh, hiện đại, giải trí, chủ công, hỗ sủng, mạn Beta Ngân MiêuCâu chuyện bắt đầu từ việc minh tinh Tần Dục lại làm mất hình tượng bản thân vì bê bối quấn thân, nghiệp diễn ngày càng xuống dốc, sau khi gặp phải đả kích liên tiếp, hắn bất ngờ bỏ rồi Tần Dục không chỉ trở thành cô hồn dã quỷ, còn phát hiện ra chân tướng đằng sau những bê bối và cái chết của mình. Tại thời khắc hắn nghĩ mình sắp hồn phi phách tán, hắn lại may mắn được trọng sinh, hơn nữa bất thiên bất ỷ* công bằng, sống lại đúng thời khắc hắn sứt đầu mẻ trán làm lại từ này, hắn nên làm gì để hóa giải nguy cơ, lần nữa lên lại đỉnh cao?Chú thích1. Chủ công, công thụ sủng nhau, 1v12. Tần Dục x Lục Giác3. Mạn nhiệt văn, có báo thù nhưng không phải là trọng điểm, trọng điểm chính là tiêu đề + tú ân ái, nói chung chính là ngọtTần tiểu công Yêu em chính là moah moah moah╭╯ε╰╮.Lục tiểu thụ *>_﹏Nguồn *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để Dục rống xong cũng không quản một phòng đầy người, trực tiếp đẩy cửa về phòng của Sơn cùng Tưởng Mạn Thù hai mặt nhìn nhau, cuối cùng Đinh Sơn mặt tối sầm lại nói “Con trai bà dạy dỗ rất tốt”.Tưởng Mạn Thù cho là ông đang nói móc mình, vốn định trả lại một câu, ai biết ý của Đinh Sơn chính là thật sự tốt, trong nháy mắt nét mặt của Tưởng Mạn Thù liền tươi như hoa, năm mới không cần mắng người thật Dục ngồi ở trong phòng, hắn cảm thấy mạch máu cuả mình như sắp bể ra, Tưởng Mạn Thù đến gõ cửa muốn an ủi hắn, Tần Dục liền nói mình chỉ muốn được yên tĩnh một mình, bảo bọn họ cứ tự ăn tết đi, cuối cùng Tưởng Mạn Thù đành phải đứng ngoài cửa khuyên bảo hắn vài câu sau đó mới rời đi, không lâu sau, ngoài phòng liền truyền đến tiếng chơi mạc Dục “...”Đinh Sơn dẫn theo năm người, Tưởng Mạn Thù dẫn theo một người, vừa vặn tám người đủ cho hai bàn mạc chược, bọn họ đánh hăng say không còn biết đâu là trời đâu là nhắn của Lục Giác trở thành niềm an ủi duy nhất của Tần Dục trong tối Giác < ̄︶ ̄> Tân xuân vui vẻ, bác gái nói sẽ về ăn tết với anh phải không?Tần Dục Đinh Sơn cũng Giác Vậy rất tốt Dục đột nhiên cảm giác thấy một bụng đầy uất ức cùa mình chỉ có thể chia sẻ với Lục Giác Mẹ anh mang theo tình nhân của mình, Đinh Sơn thì dẫn theo năm nữ nhân Giác ⊙? ⊙.Lục Giác Em có gói sủi cảo cất trong tủ lạnh, đến lúc đó mọi người nhớ luộc ăn, bất quá nhiều người như vậy, không biết có đủ hay không?Tần Dục Đói không chết bọn khái là cách màn hình cũng có thể cảm giác được oán khí của Tần Dục, kỳ thực ngẫm lại, Tần Dục trưởng thành từ một gia đình kỳ ba như vậy mà vẫn có thể khỏe mạnh lớn lên cũng rất thần kỳ, Lục Giác chăm sóc đến tâm tình của Tần Dục, nên liền nhanh chóng thay đổi đề quả hai người chưa nói được vài câu, Lục Giác bỗng nhiên ném một câu anh của em đến, rồi im hơi lặng tiếng, ánh sáng của màn hình điện thoại phản chiếu khuôn mặt bi thảm của Tần Dục, đêm 30 này của hắn đúng thật là thê thê thảm 8h, trong nhà lại có hai người nữa tới, đó chính là Lăng Phong và Mạc Tầm, hai người này không muốn cuối năm mà phải ở khách sạn xem tiết mục mừng xuân, liền mang theo rượu ngon, đồ ăn và pháo hoa đến tá túc nhà Tần Dục, vốn bọn họ không muốn Tần Dục phải cô đơn quạnh quẽ một mình đón tết, không nghĩ tới lúc này nhà Tần Dục lại náo nhiệt như vậy. Lăng Phong và Đinh Sơn liếc mắt nhìn nhau liền biết đối phương là người đồng đạo, trò chuyện một lát liền rất hợp cạ với nhau, đối với loại học thần như Mạc Tầm, tiếng Ý chỉ là chuyện nhỏ, rất nhanh đã có thể trò chuyện vui vẻ với tiểu tình nhân của Tưởng Mạn chung, Tần Dục cảm thấy một đống bệnh thần kinh trong nhà có thêm hai người nữa, nhìn một phòng náo nhiệt như vậy, hắn đột nhiên cũng cảm thấy không Dục nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, không biết nhà ai đốt pháo hoa, mà pháo hoa muôn màu muôn vẻ nổ tung trên bầu trời, trông vô cùng rực rỡ. Trước kia, mỗi dịp tết chỉ có mình hắn, Tần Phương Vỹ và Thẩm Diệu Dương đón tết cùng nhau, ngay cả Tưởng Mạn Thù cũng chỉ gọi điện chúc tết một câu mà thôi, bây giờ hai người cùng đón tết với hắn, một người thì biến mất một người thì ngồi tù, khiến hắn có chút cảm giác cảnh còn người mất.“Pháo hoa mà tớ mang đến còn đẹp hơn cái này nhiều!” Mạc Tầm đột nhiên bắt đầu ồn ào, sau đó hắn rủ mọi người cùng nhau ra ngoài bắn pháo hoa, hắn chọn một cái to nhất đưa cho Tần Dục, nói là chúc Tần Dục tân xuân hoa đào nở rộ, tình duyên thuận lợi. Nhưng Tần Dục thật không hiểu hoa đào, tình duyên và pháo hoa thì có liên quan gì đến TV, người dẫn chương trình cùng tất cả khách mời đều ngừng lại, trên màn ảnh xuất hiện một chiếc đồng hồ đếm ngược, ngoài phòng tiếng pháo hoa điếc tai nhức óc không ngừng vang lên, ánh sáng của pháo hoa làm cho bầu trời sáng rực như ban ngày, trên mặt mỗi người đều là nụ cười hạnh phúc, tích tắc tích tắc thời điểm 0 giờ càng ngày càng đến nhiên, Tần Dục cảm thấy chiếc điện thoại trong túi mình rung lên, hắn lấy điện thoại ra, thời gian vừa vặn lúc 0 giờ.“Tần Dục...”Sau một tiếng vang thật lớn, là tiếng pháo hoa vang lên, người trong sân đều ôm nhau chúc mừng năm mới, tiếng nói của Lục Giác hoàn toàn bị nhấn chìm trong tiếng huyên náo ồn ràng xung quanh đang huyên náo ồn ào như vậy, nhưng Tần Dục lại cảm thấy cả thế giới tựa hồ như lắng laị, hắn có thể nghe thấy tiếng hô hấp nhè nhẹ bên đầu bên kia điện thoại, hắn có thể nghe thấy rõ giọng nói của Lục pháo hoa dần dần nhỏ đi, Lục Giác có chút lo lắng hỏi “Tần Dục anh có nghe em thấy em vừa nói gì không?”Không nghe, thế nhưng Tần Dục có thể đoán được, cho nên hắn cười nhẹ “Anh cũng vậy”.Hai người đều ôm điện thoại nở nụ cười hạnh mùng một, Lục Giác quả nhiên giữ lời hứa, vừa qua buổi trưa liền chạy tới Tần gia, nhưng lúc này, trong phòng khách Tần gia rất nhiều người vẫn đang nằm la Giác nháy mắt mấy cái “Tối hôm qua xem ra rất náo nhiệt”.Tần Dục lườm một cái, ôm lấy Lục Giác đi ra ngoài, hắn mới không cần nhiều kỳ đà cản trở mình nói chuyện yêu đương như vậy, kết quả chân trước mới vừa bước đi chân sau đã bị Mạc Tầm vừa tỉnh lại ôm lấy, Mạc Tầm tha thiết mong chờ nhìn Lục Giác “Thật đói, cầu cứu vớt”.Tần Dục “...”Lục Giác nhìn bộ dáng của Mạc Tầm cũng không giống như nói giỡn, xem ra thật sự là đói bụng, cậu nghĩ Mạc Tầm đã giúp cậu và Tần Dục rất nhiều, đương nhiên không thể bỏ lại Mạc Tầm không quản.“Được, tôi nấu cho cậu ăn”.Nghe vậy, Tần Dục liền suy sụp, thế giới tốt đẹp hai người của hắn đâu đó Lục Giác nghe Mạc Tầm thao thao bất tuyệt phùn tào, Tần Dục ở bên cạnh mặt tối sầm đi tới đi lui, cuối cùng rốt cuộc Lục Giác cũng đã hiểu rõ đầu đuôi ngọn đơn giản chính là người đến quá nhiều, Tần Dục lại không dự trữ sẵn nhiều đồ ăn đến vậy, đêm 30 lại không có quán nào mở cửa, cuối cùng cũng nhờ đồ ăn vặt của Lăng Phong và Mạc Tầm mang đến cứu vớt, nhưng đến nửa đêm, tất cả mọi người lại đói bụng. Trong tủ lạnh đúng là có nguyên liệu nấu ăn, nhưng vấn đề là không, có, một người, nào, biết, nấu!Cuối cùng Tần Dục chỉ có thể luộc sủi cảo cho mọi người ăn, Tần đại gia trực tiếp bỏ sủi cảo vào trong nước lạnh khiến sủi cảo đều bị trướng lên mới mở bếp, sau đó mùi vị của sủi cảo thật là một lời khó nói hết... Mặc dù mọi người vẫn ăn hết sạch.“Các người đều ăn không còn một cái mà còn không thấy ngại phùn tào tôi?” Tần Dục nghe Mạc Tầm nhắc tới, liền bắt đầu phản công “Toàn bộ sủi cảo Lục Giác làm cho tôi đều bị các người ăn sạch, tôi còn chưa tính! Cậu đúng là kẻ ác cáo trạng trước”.Lục Giác dở khóc dở cười nhìn Tần Dục và Mạc Tầm tranh cãi, đúng là giống như tiểu bằng hữu cãi nhau ở nhà trẻ, cuối cùng hai người còn đòi Lục Giác phân xử, Lục Giác liền trực tiếp đuổi hai người ra khỏi phòng bếp, cậu mới không cần làm thầy giáo nhà trẻ Giác mở tủ lạnh ra, thịt rau hải sản tươi đều có đủ, đám người này vậy mà còn có thể đói, cậu lắc đầu một cái thở sôi cậu thả tôm vào, một lát sau mùi thơm của món ăn liền trôi dạt đến phòng ăn, từng người bị mùi thơm của thức ăn đánh thức, đều đang nhìn chằm chằm vào thân ảnh bận rộn trong phòng bếp. Lục Giác bưng món ăn ra, phát hiện một vòng người đã vững vàng ngồi trên bàn ăn, năm mỹ nữ Tần Dục nhắc tới hôm qua không thấy tăm hơi, ước chừng đã bị Đinh Sơn đuổi đi, chỉ còn lại người nhà và bằng hữu của Tần Mạn Thù hiền lành hòa ái nhìn Lục Giác, thỉnh thoảng nói nhỏ vài câu với tiểu tình nhân của bà, nhưng ánh mắt trước sau cũng dính trên người Lục Giác, như đang lấy le khoe khoang mình có con dâu tốt. Mạc Tầm Lăng Phong đã gặp Lục Giác mấy lần, cũng không có gì xa lạ, cho nên bọn họ không nhìn người chỉ nhìn chăm chú vào món ăn, Mạc Tầm đã thèm lắm rồi, toàn bộ khuôn mặt đều hận không thể vùi vào trong món ăn trên bàn. Chỉ có Đinh Sơn, một đôi mắt đen kịt đang tinh tế đánh giá Lục thấy ánh mắt của Đinh Sơn, Lục Giác liền có chút khẩn trương, nhưng rất nhanh cậu đã bình tĩnh lại, tiêu sái đến trước bàn ăn “Sợ mọi người chờ lâu, nên con chỉ làm mấy món ăn thường ngày”.Tôm xào dầu, canh rau thịt viên, củ cải sợi nước gà, cà tím kho tàu, cánh gà nướng, trứng xào cà chua, năm món mặn một món canh, đều là những món ăn gia đình dễ làm.“Không không không, so với tối qua, quả thật là thiên đường!” Mạc Tầm nịnh nọt một Dục lườm hắn một cái, cái gì gọi là so với tối qua, hắn không ngại Mạc Tầm khen Lục Giác, nhưng vô cùng để ý Mạc Tầm tiện thể nói móc Phong nở nụ cười “Tần Dục cậu đừng trừng, Tiểu Tầm nhà tôi chỉ nói sự thật”.“Người chỉ biết ăn câm miệng”. Tần Dục nói xong câu này tựa hồ phát hiện, giống như mình tự chửi mình, cho nên không nhanh không chậm bù thêm một câu “Ăn nhờ”.Mọi người thấy Tần Dục tự nói móc mình, liền cười ha ha, ngay cả Đinh Sơn cũng cong cong khóe Dục hừ một tiếng, lôi kéo Lục Giác ngồi ở bên cạnh mình, chén đũa hai người dùng đều là một đôi, bởi vì còn đang trong ở giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt, nên ăn một bữa cơm cũng dính sát vào nhau, anh đút em một miếng, em gắp cho anh một đũa, hoàn toàn không coi ai ra Tầm ai nha kêu to một tiếng “Mắt chó của tôi”.Tai của Lục Giác đỏ hồng cả lên, có chút ngượng ngùng cười cười, Tần Dục da mặt so với tường thành còn dày hơn, mới không ngại Mạc Tầm trào phúng người cơm nước xong, Tần Dục và Lục Giác cùng nhau rửa chén, kỳ thực hắn muốn nhân cơ hội này để ở riêng với Lục Giác, cho nên ngay cả việc rửa chén cũng cướp Giác suy tư một chút mới dùng cùi chỏ đụng Tần Dục một cái “Em cảm thấy coi như anh không muốn tiếp nhận gia nghiệp Đinh gia, cũng phải bồi cha mình nhiều hơn một chút”. Đinh Chiếu vừa mất, trong lòng Đinh Sơn nhất định cũng khó khi Lục Giác nói xong phát hiện Tần Dục nhìn mình chằm chằm không chớp mắt, trong lòng cậu hồi hộp, có chút thấp thỏm nói “Em chỉ là kiến nghị với anh, anh muốn làm thế nào cũng được”. Lục Giác lo lắng Tần Dục tức giận mình nhúng tay vào chuyện nhà của Dục cười híp mắt hôn Lục Giác một cái “Nghe lời em”.Trong phòng bếp hai người nghiễm nhiên đang trải qua thế giới hai người ngọt ngào, không chú ý tới Đinh Sơn đang đúng ngoài cửa, Đinh Sơn vốn muốn gọi Tần Dục ra ngoài nói chuyện, vừa vặn nghe được câu này của Lục Giác, bước chân của ông bỗng dưng khựng lại, rơi vào trầm tư, một hồi lâu ông mới ho nhẹ một tiếng, đánh thức hai người ra khỏi thế giới ngọt Sơn nói với Tần Dục “Đi ra ngoài tâm sự”.Lục Giác cách cửa sổ sát đất nhìn hai cha con đang nói chuyện ở ngoài ban công, từ lúc hai người này đi ra ngoài, cậu liền đứng ngồi không Mạn Thù hỏi “Làm sao vậy?”“Bác gái, người nói cha của Tần Dục có phản đối chuyện của chúng con hay không?”“Ý kiến của ông ta không quan trọng”. Tưởng Mạn Thù liếc mắt một cái nhìn thấu bản chất.“...”“Đứa bé Tiểu Dục tuy rằng không ở chung với ta quá nhiều, nhưng tính tình của nó ta cũng hiểu, khi nó đã nhận định chuyện gì, dù có đụng phải tường sắt cũng sẽ không quay đầu lại, đừng nói Đinh Sơn, cho dù là ta nó cũng sẽ không nghe. Ngược lại bên nhà con nói thế nào?” Tưởng Mạn Thù do dự một chút lại nói “Hồi Tiểu Dục nằm viện, người đến thăm nó hình như là người của Diệp gia, người kia là anh trai của con?”“Con là con nuôi của Diệp gia”.Tưởng Mạn Thù Ồ’ một tiếng, lập tức trên mặt lộ ra mấy phần buồn Giác biết bà là lo lắng bên Diệp gia không dễ nói chuyện, càng lo sợ cậu sẽ vì không chịu được áp lực mà rời khỏi Tần Dục, liền vội vàng nói “Tâm ý của con cũng giống như Tần Dục, bác gái cứ yên tâm đi”.Tưởng Mạn Thù cười vỗ vỗ vai Lục Giác “Đứa nhỏ con ta yên tâm, ngốc vù vù, không bị Tiểu Dục nhà ta bắt nạt là tốt rồi”.Lục Giác xoa xoa ngón tay, nhỏ giọng nói “Tần Dục rất tốt, sẽ không bắt nạt con”.Tưởng Mạn Thù ngơ ngác, không nói gì nhìn trời, đứa nhỏ này đúng thật là ngốc Sơn tán gẫu xong với Tần Dục liền rời đi, bất quá trước khi đi ông còn chủ động chào Lục Giác một cái, khiến cho Lục Giác có chút thụ sủng nhược kinh, Đinh Sơn đi rồi, bốn người khác cũng rất thức thời cáo từ, nếu còn không đi, bọn họ có thể bị ánh mắt của Tần Dục bắn thành tổ ong vò vẽ.“Bác trai nói thế nào?” Lục Giác bất an hỏi, tuy rằng cậu biết rõ ý kiến của Đinh Sơn không quan trọng, nhưng trong lòng vẫn hi vọng hai người được tất cả người nhà chúc Dục trầm mặt.“Bác trai không đồng ý?” Trái tim của Lục Giác nhảy đến cổ Lục Giác vừa sợ vừa hoảng loạn, rốt cuộc Tần Dục không nhịn được bật cười “Đùa em thôi, lão già kia sao có khả năng phản đối”.Đinh Sơn khi còn trẻ đều sống trên lưỡi đao, đến tuổi này rồi, đều đặc biệt coi trọng tình thân, càng hi vọng có tri kỹ bồi bên người, con trai ông đã có, nhưng tri kỷ lại khó tìm, cho nên nhìn thấy Tần Dục và Lục Giác tình cảm tốt như vậy, Đinh Sơn vừa vui mừng lại có chút ước ao.“A?”Tần Dục không nói hai lời ôm lấy Lục Giác, bắt đầu giở trò “Không nói về bọn họ nữa, hiện tại rốt cuộc cũng không còn ai quấy rầy chúng ta”.“A... A...” Tần Dục anh có thể nói rõ ràng mọi chuyện rồi mới táy máy được không a!Toàn bộ tết xuân, Tần Dục cùng Lục Giác đều trôi qua ở trên giường, vốn Diệp Thành có gọi điện kêu Lục Giác về nhà đi chúc tết, nhưng lúc này Tần Dục thông mình, liền nằm nhoài lên ngực Lục Giác, tội nghiệp nhìn cậu, cuối cùng Lục Giác chịu không nổi, liền nói dối Diệp Thành, lưu lại bên người Tần Dục ăn phó với Lục Giác, mềm còn tốt hơn cứng rất xuân đảo mắt liền trôi qua, còn chưa tới tết nguyên tiêu, Tần Dục và Lục Giác liền đã đi làm trở lại, lần này ông chủ lớn vung tay, trực tiếp sửa lại kịch bản, tăng không ít đất diễn cho Lục Giác, còn vai diễn của Đinh Chiếu không thể dùng, cho nên Lục Giác được nâng thành vai nam thứ ba, ông chủ lớn này tất nhiên là Đinh Sơn, cũng không biết Đinh Sơn nói gì với biên kịch, mà sau khi sửa lại, cảnh diễn giữa Tần Dục và Lục Giác tăng vọt, tuy rằng không biết vì nguyên nhân gì, nhưng nói chung hai người bọn họ rất được thần tượng, chế tác hậu kỳ thường khá nhanh, nên một tháng sau, bộ phim liền được công chiếu, vốn có đài truyền hình đã định sẵn lịch chiếu phim của đầu năm, nhưng do không chịu nỗi hậu đài cứng rắn của bộ phim này, cùng tiếng hô hò của người xem, cuối cùng cũng mua lại bộ phim này dự định phát sóng trong kỳ nghỉ dung của bộ phim này chủ yếu kể về một cậu con trai nhà giàu ngạo kiều sinh lòng ngưỡng mộ với cô gái nghèo hoạt bát đáng yêu, thế nhưng cô gái nghèo chỉ tâm tâm niệm niệm nam thứ, đối với tâm ý của nam chính làm như không tháy, nam thứ ba và nam chính là thanh mai trúc mã, thường vì giúp nam chính theo đuổi nữ chính là bày mưu hiến kế, kỳ thực kinh nghiệm yêu đương của nam thứ ba chỉ là con số không, cho nên mấy mưu kế mà cậu bày ra đều thất bại, tạo nên nhiều tình huống dở khóc dở yêu của nữ chính và nam chính chính là theo mô típ cô bé lọ lem và vương tữ quen thuộc, bất quá do tính cách các nhân vật trong phim đều được thay đổi theo hướng phim tình cảm hài nên cũng khá mới lạ. Nam chính ngạo kiều độc miệng, nam thứ ôn nhu ấm áp, nam thứ ba hài hước vui vẻ, nữ chính tuy vẫn đi theo con đường ngốc bạch ngọt, nhưng vẫn có một mặt thông minh kiên nghị, ngay cả nữ thứ cũng không phải là kiểu Bạch Liên hoa điển hình, mà là một đại tiểu thư bướng bỉnh thiện lương, cũng nữ chính là một đôi chọc chung, bộ phim này được khán giả tương đối khen ngợi, thế nhưng sau mấy tập phát sóng, khán giản dần dần cảm thấy không đúng, tại sao một bộ phim thần tượng thanh xuân tốt đẹp dần dần lại biến thành một bộ phim tình yêu bách hợp và giảo cơ?!Hết chương 53Chú thíchTôm xào dầuCanh rau thịt viênCủ cải sợi nước gàCà tím kho tàuCánh gà nướngTrứng xào cà chua “Cậu có thể nhìn thấy tôi?”Tần Dục ngồi ở trên mộ bia, nước mưa xuyên qua thân thể trong suốt của hắn, lách tách lách tách rơi xuống mặt đất.“Anh, anh còn sống?” Đôi mắt màu trà mở to, lập loè kinh hỉ, âm thanh kích động cơ hồ cũng đang run rẩy.“Cậu mù sao?” Tần Dục bay lên, cách mặt đất mấy chục cm, hắn so với Lục Giác cao hơn nửa người, hắn từ trên nhìn xuống Lục Giác, trong ánh mắt lộ ra sự miệt thị “Là người hay quỷ cậu cũng không phân biệt được?”Đồng tử Lục Giác đột nhiên co rụt lại, cả người như từ trên mây điên cuồng rơi xuống, sự vui sướng cùng hào quang trên mặt trong nháy mắt liền ảm đạm đi, đôi lông mi như cánh chim chậm rãi buông xuống, cậu siết chặt cán dù trong tay, khớp xương đều bị siết đến trắng bệch, ngực của Lục Giác phập phồng kịch liệt, sắc mặt trắng như tờ giấy.“Biểu tình kia của cậu là gì, người không biết còn tưởng rằng người yêu của cậu vừa mới chết đấy”.“Anh…” Lục Giác há miệng, không biết nói gì cho phải, quả nhiên, dù người đã chết, cái tính độc miệng này vẫn không thay đổi.“Hôm nay, lúc 10 giờ 10 phút sáng, tang lễ của minh tinh thần tượng đang hot Tần Dục được cử hành tại nghĩa trang Vĩnh Yên, tổng tài Tần Phương Vĩ của Giải trí Hoàn Thịnh, tổng giám Thẩm Diệu Dương và tất cả nghệ sĩ dưới trướng Giải trí Hoàn Thịnh, còn có những người bạn tốt của Tần Dục khi còn sống đều đến tham dự tang lễ. Bảy ngày trước, Tần Dục điều khiển xe thể thao tại đại lộ Thế Kỷ gây ra tai nạn giao thông, không cấp cứu được đã tử vong…” Người dẫn chương trình trang phục trang nhã, thần tình nghiêm túc đọc bản lễ của Tần Dục thu hút vô số truyền thông, bất quá bọn họ đều bị an ninh nghiêm mật ngăn ở ngoài, nhưng vẫn không ngăn được sự nhiệt tình của giới truyền thông. Người quay phim mỗi người một cách, bản lĩnh cao cường, hoặc chen lấn qua những bức tường người, leo lên cây hoặc cải trang tiếp cận, chỉ vì để có thể chộp được những hình ảnh chôn cất Tần Dục ở khoảng cách gần khi, Tần Phương Vĩ niệm xong lời điếu, liền cùng Tưởng Mạn Thù đang cầm hộp tro cốt đồng thời đem hộp tro của Tần Dục bỏ vào trong lòng Dục đã hơn một năm chưa từng nhìn thấy mẹ của mình, ở trong ký ức của hắn, nữ nhân này cho dù không chống đỡ được sự ăn mòn của năm tháng, vẫn luôn chói lọi rực rỡ, bây giờ bà lại mặc một thân đồ trắng, sắc mặt tiều tác chôn tro cốt của Tưởng Mạn Thù bỗng nhiên dừng lại một chút, bà ngẩng đầu lên tìm kiếm rồi vẫy vẫy tay, gọi Thẩm Diệu Dương lại cùng bọn họ cùng nhau chôn cất Tần người hắn yêu nhất vì hắn chôn cất ——Khéo môi của Tần Dục cong cong, bà mẹ vạn năm không đàng hoàng của hắn có lúc vẫn rất đáng Dục trơ mắt nhìn tro cốt của mình vùi vào trong lòng đất, bắt đầu từ thời khắc đó, hắn biết, mình và thế giới này thật sự đã không còn bất kỳ liên hệ lạnh mang theo mưa bụi thổi qua quỷ hồn Tần Dục, thân ảnh cô linh trong suốt lộ ra một tầng bi ai lạnh lẽo cùng đau chiếc dù màu đen che lên đỉnh đầu của Tần Dục, chặn lại những hạt mưa đang rơi xuống, cũng chặn đi bầu trời tối tăm âm thật đã là quỷ nên Tần Dục căn bản không cảm nhận được mưa gió, Lục Giác giúp hắn che mưa chỉ là một loại hành vi bản năng.“Tại sao lại là cậu”. Tần Dục tự lẩm hỏi đột nhiên xuất hiện làm cho Lục Giác cũng có chút choáng váng.“Cái gì?” Lục Giác sợ làm cho người chung quanh chú ý, chỉ dám nhỏ giọng mắt đen sắc bén của Tần Dục nhìn cậu chằm chằm, từng tia hàn khí đâm vào làn da của Lục Giác, thẩm thấu tiến vào bên trong xương tủy của cậu.“Tại sao người nhìn thấy tôi lại là cậu, không phải Diệu Dương, không phải anh của tôi, không phải bà mẹ tưng tửng của tôi, cố tình lại chính là cậu”. Tần Dục có chút căm tức từ trên cao nhìn xuống Lục Dục và Lục Giác mặc dù xuất đạo cùng lúc, đều là nghệ sĩ của cùng một công ty, nhưng địa vị ở trong vòng giải trí này lại khác nhau một trời một vực. Một người thì nhân khí bạo hồng, nghiệp diễn không ngừng phát triển; một người thì lăn lộn tám năm trời, vẫn như cũ là diễn viên hạng ba, hạng tư diễn mấy vai nhỏ, hai người chỉ tính là gặp nhau được vài lần không có giao tình gì. Đồng thời ba tháng trước, sau sự kiện phát sinh tại quán bar kia, quan hệ của hai người bọn họ càng thêm lúng túng, Tần Dục đối với Lục Giác đều là dùng hết khả năng để tránh không thấy Giác rùng mình một cái, giận chó đánh mèo rõ ràng như vậy, Lục Giác không nhấc chân bỏ chạy, cũng không ngay lập tức phản bác, cậu chỉ là yếu ớt nói “Tôi cũng không biết nha”.Có lẽ là biểu tình của Lục Giác quá vô tội, cũng có lẽ là do mấy ngày nay biến thành quỷ đã san bẳng tính khí trước đây của Tần Dục, nói chung là tại thời điểm Lục Giác cho là một giây sau Tần Dục sẽ xông lên đem mình ăn tươi nuốt sống, thì Tần Dục chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn cậu, quay người bay xoay người nên Tần Dục không nhìn thấy trong mắt Lục Giác lóe lên một chút quyến luyến cùng không nỡ rồi biến mất, hắn chỉ biết là không bao sau, trên đầu liền có một chiếc dù đuổi theo, cũng bởi vì Tần Dục bay ở giữa không trung, cho nên Lục Giác chỉ có thể thẳng cổ, đem dù nâng lên thật cao. Tuy rằng tâm lý Tần Dục rõ ràng cho rằng đây là hành vi vẽ rắn thêm chân, nhưng lại là sự ấm áp duy nhất hắn nếm được trong bảy ngày này, cho nên hắn cũng không nỡ đẩy Giác có chút sốt sắng hỏi “Anh muốn đi đâu?”“Tôi không có hứng thú nhìn toàn bộ quá trình cử hành tang lễ của mình”.Là không nhìn nổi đi. Lục Giác thầm Giác cùng Tần Dục rời khỏi nơi cử hành tang lễ, cậu giống như một cái đuôi nhỏ chặt chẽ đi bên người Tần Dục, giúp Tần Dục bung dù. Cũng may nghĩa trang Vĩnh Yên ở ngoại ô thành phố, bình thường không có người nào đến, cho nên không có ai phát hiện hành động kỳ quái của Lục Giác, mà hôm nay có nhiều minh tinh tham dự tang lễ như vậy, cho nên càng không có truyền thông nào chú ý tới một nghệ sĩ nhỏ rời khỏi tang lễ.“Anh...” Lục Giác muốn hỏi trạng thái mấy ngày nay của Tần Dục đều như vậy sao, nhưng cậu lại do dự, tựa như đang tỉ mỉ cân nhắc từ nên dùng, chỉ lo kích thích đến Tần Dục đã Dục không chịu được sự do dự của Lục Giác, liền nói thẳng “Bắt đầu từ ngày xảy ra tai nạn tôi vẫn vậy”.Bảy ngày trước, Tần Dục mở mắt ra, đã là trạng thái du hồn, hắn chỉ nhớ rõ mình đi một chuyến tới công ty, ký ức phía sau liền đứt đoạn. Hắn từ ven đường biết được tin tức mình xảy ra tại nạn giao thông, chờ hắn nhìn thấy bệnh viện, hắn đã bị bác sĩ tuyên bố tử vong. Tần Dục nỗ lực trở lại thân thể của mình, nhưng hắn bay tới bay lui, ngoại trừ mười mấy lần xuyên qua ván giường, thì không có bất kỳ điều gì khác xảy Dục bảo vệ thi thể của mình mà ngẩn người, mãi đến tận khi hắn nhìn thấy Diệu Dương cùng anh trai Tần Phương Vĩ của mình vội vội vàng vàng chạy tới, ngay sau đó hắn liền bị một nguồn sức mạnh vô hình đánh văng mấy lần, Tần Dục phát hiện cỗ sức mạnh gây trở ngại này là đến từ chính Diệu Dương cùng anh trai của mình, hắn có thể tiếp cận bất kỳ người nào, nhưng lại không có cách gì tiếp cận hai người bọn họ, bao gồm cả đại trạch Tần gia. Hắn đã chết biến thành quỷ, nhưng không cách nào tới gần những người hắn thương yêu nhất, chuyện này quả thật là hố tức giải trí liên quan tới cái chết của hắn có đủ mọi loại suy đoán ác nhiều nhất là tin tiểu độc vương không chịu đựng được áp lực, điên cuồng lái xe muốn tự bất ngờ hay là tự sát? Giới giải trí người người muốn vạch trần cái chết bí ẩn của Tần bối quấn thân, ai phá hoại thần tượng Tần Dục?Mỗi lần nhìn thấy những bài báo này, Tần Dục đều muốn xé nát tờ báo ra, đập nát TV. Khi hắn còn sống đổ cho hắn những vụ bê bôi như bắt cá nhiều tay, ôm đùi lớn, nay hắn đã chết rồi còn muốn vấy bẩn là hắn tự sát?!Tuy rằng Tần Dục không nhớ được những chuyện đã xảy ra lúc phát sinh tai nạn, thế nhưng hắn hiểu tích cách của mình, hắn tuyệt đối sẽ không tự Giác tính toán một chút, từ ngày Tần Dục xảy ra tai nạn đến nay vừa vặn đúng bảy ngày.“Mấy ngày nay anh đều đi theo Thẩm ca sao?” Lục Giác biết Tần Dục cùng Thẩm Diệu Dương không chỉ là quan hệ người đại diện và nghệ sĩ bình thường, mà là người yêu. Hơn nữa Tần Dục đặc biệt dính Thẩm Diệu Dương, nếu như nói hình ảnh của Tần Dục đối với người ngoài là chó dại, hung ác, bá đạo, thì đối với Thẩm Diệu Dương chính là một chú chó lớn lông vàng dịu tới tên của Thẩm Diệu Dương, Lục Giác cảm nhận được quỷ hồn Tần Dục giống như ấm hơn mấy phần, không còn trắng bệch lạnh như băng Dục nâng mí mắt lên, ánh mắt thâm tình xuyên qua tầng tầng đoàn người rơi vào thân ảnh của Thẩm Diệu ngày nay hắn đích xác đều đi theo Diệu vì đây là chuyện duy nhất làm hắn cảm thấy vui sướng sau khi hắn chết có thể làm, nhưng đáng tiếc chính là Tần Dục chỉ có thể bảo trì một khoảng cách nhất định cùng Diệu Dương. Hắn không có cách nào tiếp cận được Thẩm Diệu Dương, cũng không cách nào tiếp cận Tần Phương Vĩ. Vừa mới bắt đầu Tần Dục còn cảm thấy buồn bực, sau đó hắn nhớ tới, hồi trước hắn đi đóng phim ở Ngu Sơn, nghe nhân viên nói, trong núi có cao tăng có thể làm những tấm bùa bình an rất linh, hắn nhất thời hứng khởi liền đi cầu xin mấy cái đưa cho những người thân cận của giờ nhìn lại, bùa bình an này còn thật linh nghiệm! Tuy nói không thể đề phòng tai nạn bất ngờ, thế nhưng có thể phòng quỷ a! Hiểu được điều này Tần Dục đấm ngực giậm chân, hắn căn bản là tự nâng đá đập chân mình Dục tự cho là ở chung cùng Diệu Dương nhiều năm như vậy, hắn hiểu rõ toàn bộ con người Diệu Dương, mà lần này theo sát không phân ngày đêm, làm cho hắn thấy được một mặt hoàn toàn khác của Diệu lai sự ôn nhu, chăm sóc của Diệu Dương không phải chỉ đối với một mình hắn, đối với đại ca hắn cũng giống như thế. Săn sóc xoa bóp, tỉ mỉ pha trà, chuẩn bị quần áo, bình tĩnh cơ trí theo bên người Tần Phương Vĩ giải quyết việc công và việc tư, truyền xuống thoả đáng những mệnh lệnh, thậm chí hắn cảm thấy Diệu Dương đối với đại ca của mình còn có nhiều ẩn nhẫn và bao dung Dục còn thường xuyên nhìn thấy bọn họ cãi vã, nhưng bởi vì khoảng cách quá xa, hắn không nghe rõ được hai người này vì cái gì mà ồn ào. Mỗi lần cãi vã qua đi, Thẩm Diệu Dương sẽ giống như con gà trống bị bại trận, thần sắc tối tăm trốn ở ban công hút thuốc, vừa hút chính là hút hết một bao. Sau khi hút thuốc xong, Thẩm Diệu Dương vẫn như cũ trở lại bên người anh hắn, lần thứ hai khoát lên bộ dáng tinh anh, tiếp tục tận tụy công tác.

lần nữa lên đỉnh cao